Thanh niên trung buồi to phang em ca ve ngọt lịm, nào, ông trời cũng sẽ chiếu cố cho cô.” “Cảm ơn cô!” Úc Noãn Tâm không biết bản thân mình đã nói gì, sau khi gặp được người như vậy, Thanh niên trung buồi to phang em ca ve tới bến nghe được lời nói như vậy, khiến tâm trạng mệt mỏi cằn cỗi của nàng có được chút ấm áp.”Cô xem, tôi nói không sai mà, cô cười tươi lên thực sự là rất xinh đẹp, cho nên sau này dù gặp chuyện gì cùng đừng khóc nữa.” Cô gái cười tươi như hoa, tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt ở khóe mắt nàng. Lòng Úc Noãn Tâm dần dần cảm động, nàng gật đầu. Người con gái đó nhẹ nhàng cười,